Giang hồ ly kỳ truyện... chỉ có ở Việt Nam

Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2011 |

Giang hồ, từ ngày khởi thủy đến nay, luôn chứa trong nó những câu chuyện bi hài rất đặc trưng. Từ hỗn danh trong giới, cho đến sự ngớ ngẩn đến mức bất thường của các tay anh chị, kể cả chuyện yêu đương…

Hỗn danh giang hồ từ Bắc chí Nam...

Đại tá Nguyễn Kim Tây, Liên đoàn trưởng Biệt động quân tổng trừ bị quân đội Sài Gòn, trong chuyến hành quân sang Campuchia quyết định tìm lấy một vệ sĩ "ngon" theo cách tướng cao bồi Nguyễn Cao Kỳ. Ông ta xuống tận các tiểu đoàn trực thuộc và sau một hồi kén cá chọn canh, bèn chỉ ngay chóc Hiển Ly.

Với gương mặt ma chê quỷ hờn, sẹo chằng chịt và có vẻ nhanh nhẹn, Hiển Ly theo "ông thầy" ra trận. Ngay ngày đầu tiên, loạt đạn pháo 130 ly nã vào bộ chỉ huy, tất cả đều nháo nhào tìm chỗ trốn. Dứt trận pháo, Đại tá Tây không thấy ông vệ sĩ "ngon" của mình đâu. Tìm mãi mới bắt gặp Hiển Ly trong giao thông hào, run như con thằn lằn vừa đứt đuôi.

Khi được chất vấn, tay giang hồ Phú Lâm có gương mặt cỡ Bảy Viễn gặp cũng chẳng dám nhìn thẳng… cho biết: Biệt danh Hiển Ly có từ năm 13 tuổi. Một ngày đẹp trời nọ, trong xóm có đám đánh nhau, cậu bé Hiển núp sau cây cột nhà để xem cho tỏ trường náo nhiệt. Nào ngờ một cái ly quên địa chỉ, bay thẳng vào mặt, sinh hậu quả trầm trọng. Ngoài ra, Hiển vốn dĩ vào lính để làm oai trong xóm, chẳng gan dạ máu me gì!

Thắng Tài Dậu, Hiệp Phò mã, Thọ Đại úy.

Biệt danh, đôi lúc làm chúng ta lầm lẫn lớn nếu không biết nguyên thủy.

Thọ Đại úy, con Tư Sẩm, cháu ruột Năm Cam, chưa hề có một ngày khoác áo lính. Biệt danh "Đại-ủy" ra đời từ hẻm 148 Tôn Đản, khi Thọ còn là thằng nhóc vắt mũi chưa sạch. Với lỗ tai giảo (vảnh) nhất xóm, lũ trẻ trứng gà trứng vịt bèn lấy nhân vật phản diện trong vở cải lương "Tìm lại cuộc đời" là Đại úy Gian Thành Giảo đặt cho Thọ. Gọi dài khó nhớ, thế là gọi tắt thành Thọ!

Hiệp Phò mã lại là một kiểu khác. Khi còn là một anh chàng cà lơ phất phơ theo bố vợ bán sơn ở cầu Calmet, bạn bè đem chuyện "mơ làm hoàng đế giang hồ" của ông Năm ra chế giễu, bèn phong chức "phò mã" cho Hiệp. Nhưng nếu gọi Hiệp bằng biệt danh này trước mặt Năm Cam, khó tránh khỏi việc ông trùm khó chịu, tai họa khó lường!

Tèo Búa, một giang hồ gốc thủy quân lục chiến ở khu ngã ba Ông Tạ, đàn em Sơn Đảo, có chữ Búa gắn vào tên là do chuyên lận búa Tomahawk, loại búa chiến chuyên dùng của dân da đỏ Apache trong quân đội Mỹ, đi chém lộn. Tên thật Phạm Văn Nữ của Tèo Búa không được dùng vì… mềm quá

Tâm Cá voi, một sát thủ nhứt nhì của Luông Điếc và Năm Cam, tên thật là Nguyễn Văn Thanh sinh năm 1961 ở hẻm 100 Đinh Tiên Hoàng, Bình Thạnh, có hỗn danh chỉ vì hình xăm con cá voi tổ bố ngay bụng. Hài hước hơn, gã còn xăm một mạng nhện ở vành tai và một đầu cọp ở… lưỡi!

Thu Chuột, một chị hai giang hồ có số ở Bình Thạnh thì xăm một bầy chuột từ cẳng chân lên tận… phía trên, nên trở thành biệt danh.

Trang Chùa, con Luông Điếc - Hà Trề thì biệt danh xuất phát từ một lần đi chơi về khuya bị Luông Điếc cạo đầu chùa. Thế là thành danh!

Hùng Inox, luôn che giấu sự thật trắng trợn của biệt danh. Khi được hỏi về chữ Inox kèm tên, Hùng vỗ bụng: Bụng lót inox, hàng này bao đâm! Nghe hoành tráng thật. Nhưng hỏi lại, giang hồ bằng hữu lâu năm của Hùng, thì chúng chỉ trề môi: Nó nhát thít! Gọi là inox vì nó hà tiện… Vậy thôi!

Nam Hề, một giang hồ dữ dằn ở Sài thành, có biệt danh lạ như thế chỉ vì… gặp mặt lần đầu, hiểu ngay tắp lự! Gương mặt của gã chẳng khác gì gã Hề trong phim Batman! Không cười mới lạ…

Một câu chuyện thành danh khác, hơi xưa nhưng khá buồn cười. Ai cũng nghe đến Sơn Đảo của thập niên 70 ở Tân Bình. Tên thật là Vũ Đình Khánh, gốc Hà Nội, gọi theo xóm Cầu Sạn là Sơn. Một hôm cùng Sơn Méo quịt tiền taxi từ quận 1 về xóm, do tinh nghịch. Bị một tốp Thanh niên Bài trừ Du đãng (Nguyễn Cao Kỳ lập ra) bắt, ra tòa với tội danh gán ghép "gian nhân hiệp đảng" tương tự loại hình hoạt động tội phạm có tổ chức bây giờ, tống ra Côn Đảo với mức án 5 năm tù. Sau khi về, hào quang đi đảo gắn vào tên Sơn. Thế là quy tụ được giang hồ ngã ba Ông Tạ. Cộng thêm sự ủng hộ của Thiếu tá Đường nhảy dù, Sơn Đảo nhanh chóng trở thành cộm cán nhất nhì Sài Gòn... dẫn đến cái chết lãng nhách do va chạm với Phạm Bá Y, tức Y Cà lết khu Xóm Đạo Nguyễn Bá Tòng.

Băng tôi phạm Năm Cam trước vành móng ngựa.

Rim Ba, một quái xế lừng danh ở khu Vườn Xoài - Phú Nhuận, có biệt danh vì… nổ! Số là, khi ngồi với bạn bè, y khoe vừa ăn được một con Dream III, lúc đó chỉ có Dream II là xịn nhất. Lúc đầu bạn bè tin sái cổ, và chờ xem mặt mũi chiếc xe huyền thoại Dream III. Sau vài năm, kho bom của y bị phá sản. Tên Rim Ba ra đời, quen thuộc đến mức chẳng ai nhớ nổi tên thật của y.

Năm Cao, một giang hồ lừng danh Nha Trang thời Mỹ, khi gặp mặt bèn té ngửa! Gã cao chưa đến 1m55… danh Năm Cao là do thuở còn trẻ đi bán cao dán ở bến xe chợ Đầm.

Khác với giang hồ miệt trong, giang hồ miệt ngoài đa số có hỗn danh do ghép tên cha hoặc mẹ mà thành. Nhưng đương nhiên, không phải tay giang hồ nào cũng có hỗn danh theo cách… truyền thống ấy.

Thắng Bà Dậu, là con bà Dậu, sau nhiều năm bị gọi trại đi trở thành Thắng Tài Dậu. Dung Hà, Dũng Hồ, Thành Trân, Hải Bánh… đều theo môtíp này. Nhưng cũng có những biệt danh phải đổ máu mới có. Tịnh Què, một giang hồ Hải Phòng thuộc vào loại sừng sỏ, gốc Thanh Hóa bị dân quân bắt khi đi ăn trộm, chống trả quyết liệt trước khi thúc thủ đã bị chém trúng chân, thế là què! Tương tự trong Nam có Trung Mặt Quỷ, bị úp hỏa tốc (bao nylon nấu chảy), gương mặt biến dạng thành danh.

Kim Hỏa Lò, thành danh trong Nam tuy gốc Hà Nội, thì do gán ghép. Gã chưa từng bết đến trại giam Hỏa Lò nhưng khi vào Sài Gòn cứ tự xưng đã từng tù tội ngoài Bắc. Giang hồ trong Nam bèn tương luôn hai chữ Hỏa Lò vào tên của Kim cho phân biệt và dễ nhớ.

Lâm Hổ, một giang hồ khét tiếng thời Hòa Củi, Linh Gù… xăm con cọp trước ngực. Vào trại Phú Sơn, rồi chuyển đến Ba Sao, Kim Bảng, đã quá già. Cọp nhăn nheo theo thời gian, bọn giang hồ kin kin (mới lớn) bèn gọi luôn là Lâm Mèo Già!

Lắm khi, hỗn danh cũng nói lên đẳng cấp và tính tình. Với nhiều mức độ khác nhau, những từ Rồ, Hấp, Hâm, Chập, Điên… đều nói lên tính điên, bất chấp tất cả. Khánh Rồ, Hải Hấp, Vượng Hâm, Thắng Chập, Bờ Điên (Lê Văn Bờ)… là trường hợp này.

Lâm Già, Sơn Tóc Bạc, Dũng Hồ… 3 tay đàn anh thuộc tay tổ chiếu trên của Cu Lý, Cu Nên, Dung Hà… ở Hải Phòng, có biệt danh từ ngoại hình.

Cung Củ Đậu, một đại úy công binh quân đội Sài Gòn, bạn thân Nguyễn Cao Kỳ… xuất thân cùng băng Chemise Noir (Sơ Mi Đen) khét tiếng Trường Bưởi, đã thành danh nhờ chọi đá vào đầu đối phương. Ba năm võ Tầu không bằng một chầu củ đậu!

Thiện Chọi, có danh trong giới giang hồ Hà Nội vì Trung tá Xuyên, Giám thị Trưởng trại Nam Hà, Ba Sao, thuở thập niên 80, đã gọi thằng nhóc lì lợm cứng đầu này là "đồ gà chọi"!

Biệt hiệu, hỗn danh, biệt danh… giang hồ hết sức tùy tiện và đều có nguyên thủy khá hài hước, nên khi tìm hiểu về chúng, mọi người không khỏi bất ngờ. Nhưng giang hồ lắm chuyện, tránh sao khỏi sự thêu dệt?

Những tay giang hồ ngớ ngẩn...

Năm Vĩnh, một giang hồ thứ thiệt khác, vốn là bạn thân của Tài Ba Đô… Một hôm, đụng độ với giang hồ chùa Miên (khu Trần Quốc Thảo) Tài hẹn "trải đệm" ở góc Ngô Thời Nhiệm, quận 3. Giờ chót, Tài không đến… Năm Vĩnh tức khí: "Để đó tao tính!". Chính vì câu nói này mà sau đó đã… mang đến cho Năm Vĩnh một bản án tù 20 năm vì tội giết người. Và khi vào trại giam Z30A, y không còn một ai thân thuộc đến thăm, kể cả "thằng bạn thân" Tài Ba Đô!

Ngọc Man ở quận 5, giang hồ gọi là ăn trộm thành tinh. Một hôm đi nhập nha ở Bình Thạnh. Xúi quẩy, chủ nhà gặp bằng hữu lâu năm mời về nhà chơi. Canh me hoài, gia chủ vẫn thức trò chuyện, Ngọc thiếp đi trên mái tôn ngáy như bò rống và thức dậy trong trụ sở Công an phường.

Lâm Già, Năm Cam.

Tám Răng Vàng, một giang hồ khoác áo lính của vùng cổng xe lửa số 6 (Phú Nhuận) đi cùng lũ bạn vào quán cà phê Uất Kim Hương ở Buôn Ma Thuột. Các loại lính đánh nhau, ném ra một quả lựu đạn M26 lăn lông lốc trước mặt Tám. Cả bàn theo phản xạ, lăn xuống đất chờ tiếng nổ kinh hoàng. Riêng Tám vẫn ngồi yên trên ghế không thèm nhúc nhích. Sau khi xử lý trái lựu đạn, cả bọn trầm trồ khen đại ca bản lĩnh. Đến lúc đó Tám mới lắp bắp: "Tao hoảng quá, không nhúc nhích nổi, bọn mày giúp tao với!... Cứu! Cứu!".

Chôm Chôm, một cao thủ nhập nha khác, đi ăn trộm ở khu cư xá Tự Do. Khi vào nhà vắng chủ, chưa kịp khua khoắng gì, chủ bất chợt trở về. Gã hoảng quá chui vào chiếc tủ quần áo để ẩn nấp. Gã cũng không hiểu sao chiếc tủ trống trơn. Sau một lúc gia chủ huyên thuyên với vài thanh niên lực lưỡng, chiếc tủ được khiêng lên xe ba gác.

Ngạc nhiên vì chủ nhà bán chiếc tủ quá nặng, nặng trên mức cần thiết, cả nhóm khuân vác quyết định mở tủ xem. Thế là Chôm Chôm chuyển từ “chiếc tủ” nhỏ sang chiếc tủ lớn hơn xây từ thời Pháp thuộc: Khám Chí Hòa!

Ngớ ngẩn nhất trong các loại giang hồ ngớ ngẩn là Ngô Văn Cái, tức Woòng Cái. Mang danh của Tứ Đại Thiên Vương Đại Tỳ Cái Thế, nhưng ông ta quyết định rửa tay gác kiếm, vĩnh viễn rời bỏ giang hồ đa sự. Trở về khu Lê Lai, dù sống kiếp vỉa hè nhưng ông ta vẫn có được chiếc xích lô làm phương tiện sinh nhai.

Một ngày nọ, 4 tên nhóc ác đến tìm, nhờ anh Cái chở giùm ít vải từ chợ Bến Thành qua quận 4 huyền thoại. Trên đường đi, công an chặn. Đến lúc đó Woòng Cái mới bật ngửa khi biết được số vải ấy do cạy sạp mà có. Ôm mức án 2 năm tù vì tội đồng phạm trộm cắp trở về, Ngô Văn Cái quyết định chỉ chở loại khách có ngoại hình và lý lịch tử tế!

Rồi những chuyện thanh toán sặc mùi phim xã hội đen Hồng Kông, đôi khi xuất phát từ những điều ngớ ngẩn đến mức chỉ được nhận ra khi đối tượng đã xộ khám và nạn nhân đã vào bệnh viện.

Huệ Sầu Đời, một giang hồ thú dữ ở quận 10, bạn nối khố của cọp dữ Phương Khùng, bị bằng hữu Cu Nhứt thách đâm tay bo khi đã cột tay bằng khăn rằn, loại hình phổ biến ở trại giam Đồng Hòa và Bố Lá, chỉ vì thấy ngồi lù lù một đống, hổng ưa!

Hạnh Nhí, con Năm Em khét tiếng thời giang hồ lộn xộn, một hôm đi giật đồng hồ ở rạp Hưng Đạo. Khi nạn nhân giằng lại và thêm vài người can thiệp, Hạnh nổi khùng rút dao đâm bừa. Thế là miệt mài suốt 20 năm trên trại Gia Trung chỉ vì… thuận tay!

Đang nhậu vui vẻ, Hùng Xào nổi máu yêng hùng đòi dẹp quán của Chương Còm, Phú Nhuận. Dù vẫn gọi Hùng Xào là anh nhưng Chương không thể bỏ qua. Vài phút sau, Hùng Xào nằm một đống trên vũng máu. Lưng bị chém đến độ rúm ró cả người. Một con cọp Tân Bình suýt mất mạng chỉ vì gọi bia mà quán mang ra chậm…

Một vụ hài hước hơn là chuyện của V. trại hòm. Khi Thành Lùn, một giang hồ lâu năm, trở về từ trại giam sau khi đã chung đủ mức án 20 năm, V. đã hơi có chút máu mặt. Mỗi lần tụ tập ăn nhậu ở quận 7, V. hết sức khó chịu khi Thành luôn cho mình là "nhóc con".

Chịu hết xiết, V. nhờ thêm một trợ thủ vốn sống lang thang bụi đời từ bé ở quận 4 sang. Cả hai canh me đại ca Thành Lùn suốt mấy ngày. Phát hiện Thành đang ở khu bến đò Tân Thuận, cả 2 lao vào đâm đại ca. Thành quýnh quáng chặn được dao, giật lấy. Kết quả V. bị đâm 2 nhát, gã bụi đời chiến hữu không còn cơ hội lang thang sau khi bị đâm vài nhát chí tử! Thành Lùn bỏ trốn, trên mình không một vết trầy xước…

Một đại ca Hải Phòng khác vào lập nghiệp tại TP HCM từ những năm 90 đã suýt mất mạng chỉ vì đãng trí. Gã lên quận 12 chơi với vài tên đàn em đang ăn nên làm ra. Sau chầu nhậu bí tỉ đủ để trở thành con ruột Ngọc Hoàng, gã và đám đàn em cà khịa với thanh niên địa phương.

Dù phe ta ít hơn nhưng gã và nhóm đàn em vẫn chủ động tấn công. Bị vây quá rát, gã thò tay vào bụng móc "hàng nóng" ra thị uy. Hỡi ôi, gã để quên ở nhà! Thế là cả bọn tả tơi với trận đòn mang tính dạy dỗ của các du đãng nông dân có cánh tay to hơn bắp đùi giang hồ Hải Phòng!

Đỉnh cao trí tuệ của sự ngớ ngẩn, theo giang hồ bình bầu lại thuộc về nhân vật khá nổi tiếng: K.A. Với mộng làm chị hai giang hồ, ngay cả khi anh Năm còn là ông trùm, K.A. ra sức thu phục những tay giang hồ khét tiếng. Nghe đồn về Hùng Xào, ai cũng xào một chảo, không biết ngán ngại ai, K.A. quyết định đầu tư.

Cu Nhứt đưa Hùng Xào đến diện kiến K.A. trong một ngày vui vẻ. Hùng Xào đã tự khép cánh đại bàng một thời gian khá dài sau sự cố bị Chương Còm chém te tua, bằng nghề mua bán chó thịt cho hàng loạt tiệm cầy tơ. K.A. đưa cho Hùng Xào 20.000 USD để làm vốn phát triển mạng lưới cờ bạc. Nhận xong tiền, Hùng Xào ra sức phát triển mạng lưới cờ bạc mà K.A. hằng mong mỏi bằng cách nướng sạch 20.000 USD vào sòng bạc người khác.

Điên tiết, K.A. cho người đi tìm để nói chuyện phải quấy với Hùng Xào. Nhưng hỡi ôi, giang hồ trốn nợ giang hồ, có trời mà tìm… Thế là toi luôn số tiền nhờ giang hồ đi tìm Hùng Xào. Đã vậy, thông qua hệ thống thông tin liên lạc của giới giang hồ hết sức nhanh chóng và chính xác, Hùng Xào bắn tin: sẽ luộc K.A khi có dịp!

Dũng Nhị Tỳ, một giang hồ hùng cứ chợ Xã Tài (chợ Phú Nhuận) có thêm biệt danh Dũng Vịt hơi lạ, liên quan đến vụ trốn trại ngớ ngẩn của mình.

Sau khi đã vượt thoát thành công 3 lớp rào, 2 lớp tường và bắt đầu mơ về nơi xa lắm, Dũng chợt… đói bụng. Quay lại khu chăn nuôi của trại, Dũng bắt một con vịt rồi vào rừng tìm cách nướng. Sau khi căng bụng, Dũng đi lạc lòng vòng suốt 2 ngày trong cánh rừng chồi sát bờ sông Sài Gòn và quyết định nhắm hướng trại giam để quay về.

Gã tin rằng, về lại trại giam, ít nhất cũng không đến nỗi chết vì đói khát nếu đi lạc trong rừng. May mắn thay, lần này Dũng nhắm hướng khá chính xác. Sau khi trình diện, Dũng xin một bữa no nê rồi tiếp tục thụ hình cho an toàn. Hỗn danh Dũng Vịt ra đời từ đó!

Bình Râu, một tay giang hồ có tầm cỡ, mất mạng vì… tiểu đường! Khi đang là chồng hờ của người đẹp K.A., gã rất chịu đụng chạm dù hết sức nhát gan và vô cùng dở hơi. Một hôm đi nhậu về, dựng xe vào lề đường tìm chỗ giải quyết nỗi buồn, Bình khó chịu khi chỗ thích hợp nhất đang bị một gã thanh niên chiếm lĩnh. Chửi thề vài câu, Bình dọa đánh gã thanh niên.

Gã thanh niên lẳng lặng bỏ đi. Được thế, Bình chửi đổng vài câu rồi bắt đầu cho việc xả trút. Bất ngờ gã thanh niên quay lại cùng cả chục tên đồng bọn. Chỉ bằng vũ khí thời thượng cổ là tay, chân gạch đá… bọn thanh niên này tiễn luôn Bình Râu về xứ khác! Trong đám ma Bình Râu, khi được hỏi về nguyên nhân mất mạng của gã, câu trả lời hết sức ngắn gọn: bị chết do… tiểu đường!

Hoàng Bộ Đội, một giang hồ chuyên đóng giả bộ đội vùng Đệ Nhứt Khách Sạn thuở trước, bị một trận ra trò chỉ vì quên mất mình đang ở đâu và mình là ai.

Gã được tha về nguyên quán. Sau một thời gian đi làm thuê cho bọn buôn gỗ lậu tận Bù Đốp với tên gọi mới là Hoàng Búa (đóng giả búa Kiểm Lâm), gã quyết định… tu.

Chạy xe ôm tại Bình Long một thời gian, Hoàng bèn xin bảo vệ cho một nơi karaoke đầy phức tạp. Băng xe ôm trúng mánh, xuống chỗ Hoàng đang bảo vệ để nhậu. Nhậu vào hơi lưng tưng, nhóm xe ôm bèn quậy cho thêm phần hào hứng. Hoàng ra can thiệp một cách dở hơi là vỗ ngực: Tao là Hoàng Bộ Đội đây, tù tội như cơm bữa! Men bia đã giúp băng xe ôm bớt ngán ngại, bèn bu vào nện cho Hoàng một trận ra trò… Cọp dữ, xe ôm với nhân lực cỡ đó cũng chẳng coi ra gì, huống hồ là cọp… giấy!

Hoàng buồn tình bỏ nghề, rủ 2 tay giang hồ gốc ruộng tham gia một phi vụ kinh hoàng: trộm kho bạc của huyện!

Khi vào được bên trong kho bạc bằng cửa lưới thông hơi phía sau, Hoàng mò mẫm trong bóng tối và chuyển ra ngoài một bao bạc căng cứng. Cả bọn mừng rỡ vì trúng mánh, kéo nhau ra bãi đất trống gần bến xe để chia chác. Than ôi, do trời tối nên Hoàng đã vác ra một bao bạc toàn tiền mệnh giá nhỏ! Rốt cuộc đếm đi đếm lại, cả 3 chỉ chia cho nhau không quá 10 triệu đồng. Hai hôm sau, cả bọn bị bắt vì không đủ tiền đi trốn! Trong trại giam, cả bọn chửi nhau như mổ bò vì chuyện ngớ ngẩn của Hoàng Bộ Đội khi đột nhập kho bạc thành công mà vác ra một bao tiền lẻ!

Giang hồ... Yêu!

Sáu Ba Vạn yêu một gã giang hồ có ngoại hình không mấy hấp dẫn nhưng bù lại khá nhanh nhạy trong các phi vụ trộm cắp. Sau một thời gian, gã chồng bị rớt khi khổ chủ khôn hơn gã nghĩ. Sau khi chồng bị bắt, Sáu đi thăm nuôi hết sức đều đặn cho đến khi ra tòa. Mức án 4 năm không dài với bất kỳ ai nhưng với Sáu thì quá dài để nuôi con và chờ đợi.

Thế là Sáu cặp luôn với gã bạn của chồng cho dễ, khỏi phải đi tìm kiếm và tìm hiểu. Gã chồng mới tiếp tục nuôi Sáu, nuôi con của Sáu và nuôi cả chồng cũ của Sáu! Khi gã chồng mới rớt, chồng cũ cũng vừa mãn hạn tù, Sáu và chồng cũ tiếp tục mối lương duyên như chưa từng có gì vướng mắc.

Và ngoài việc tiếp tục có trách nhiệm với gia đình, gã chồng cũ vẫn lòn tiền cho Sáu đi thăm nuôi thằng bạn cũ và cũng là tình địch! Và hài hước hơn khi cả chồng cũ lẫn chồng mới đều hội ngộ trong trại giam Đồng Phú! Sáu nuôi con không nổi, bèn tìm luôn một gã chồng mới hơn, cũng từ nhóm bạn của cả hai chồng cũ!

Chặt cua là khuất bóng, qua cầu rút ván, gài thêm trái lựu đạn… là chuyện thường ngày của giới giang hồ.

H. về làm vợ Phước Nhám do đứa em là Tí Bụi Đời mai mối. Phước quyết tâm làm lại cuộc đời, trở thành người tử tế. Về thuê nhà ở khu vực chùa Bà Đầm, Phú Nhuận, Phước cắt đứt toàn bộ mối dây liên hệ với giang hồ. Kinh qua hàng loạt nghề ngỗng khác nhau, kể cả buôn đồ phế liệu, cuối cùng Phước ngừng lại ở nghề buôn bán băng, đĩa ca nhạc.

Nhưng đã là cái nghiệp quả là không dễ dứt bỏ. Minh Nẫu bị Chó Đen đâm chết tại hẻm Quốc Thanh vì khai báo toàn bộ băng nhóm. Cả bọn lần lượt xộ khám. Út Dẹp, chiến hữu của Phước, cũng nhập kho khu BC Chí Hòa trong đợt này. Phước bị bắt gần như cuối cùng.

Thoạt đầu, H. đi thăm nuôi khá thường xuyên và tử tế. Sau hơn một năm lịch đều đặn hàng tuần, đột ngột cầu thăm nuôi bị cắt. Phước nhờ đủ mọi người tìm cách liên lạc với vợ để hiểu tình hình. Thông qua một chiến hữu ở gần nhà, Phước tá hỏa khi nghe tin H. đã lấy chồng khác và chồng mới của H. là một người không xa lạ gì với Phước! Ngay sau khi nhận được tin sét đánh, tâm tính Phước thay đổi hẳn. Gã hung dữ và tàn ác hơn bất kỳ ai.

Gây ra hàng loạt vụ đâm chém, đánh nhau với bạn tù, Phước bị cách ly vào khu I. Một buổi sáng, phạm nhân dọn vệ sinh phát hiện ra Phước đã chết do cắt động mạch ở cổ tay bằng đót thuốc lá đốt và mài bén… Tình yêu đã giúp Phước trở về cuộc sống của một người lương thiện và cũng chính sự sụp đổ của tình yêu ấy đã phá hủy, giết chết Phước…

Tình yêu của trai tứ chiếng gái giang hồ thường hết sức chóng vánh. Từ khâu có để ý, tìm hiểu, sống với nhau như vợ chồng… đôi khi chỉ trong một ngày!

Mỹ Chà, có biệt danh như vậy chẳng phải do lai… Chà, mà bởi thành tích "chà đồ nhôm" đã gắn luôn với tên của Mỹ. Thoạt đầu, bước chân vào chốn giang hồ đầy tai ương bất trắc, Mỹ Chà chọn Tuấn Sốt Rét khu bệnh viện Gia Định để trao thân gởi phận. Cả 2 cùng xộ khám một lượt do vụ giết người. Với vai trò đồng phạm, Mỹ cũng thụ hình án ở Bố Lá. Mối tình vợ chồng của Tuấn Sốt Rét và Mỹ vẫn tiếp tục dù cách nhau 2 dãy hàng rào trại T40. Tuấn bị điều chuyển đi trại Tống Lê Chân, Mỹ ở lại Bố Lá.

Sau khi được trả tự do, toàn bộ giang hồ Bình Thạnh đều té ngửa khi thấy Mỹ Chà có chồng mới là Vũ Bình, một gã nghiện xì ke dặt dẹo.

Mối tình tưởng là bền vững của Tuấn tan như bọt xà phòng…

Theo ANTG

0 comments:

Đăng nhận xét

Người theo dõi