Em có hơn gì những cô tình nhân khác...

Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010 |

Nếu người yêu tôi không có sự nghiệp, không có xe hơi, không có tiền… để mỗi khi đi cạnh anh, tôi không có cảm giác được kính trọng thì tại sao tôi lại yêu anh?

Tôi, một cô gái 20 tuổi trẻ trung, xinh xắn, tôi cũng có biết bao ước mơ, hoài bão về một tương lai sáng lạn… nhưng rồi, cuộc sống dường như trêu ngươi bản thân khi cho tôi gặp và yêu một người đàn ông gấp đôi số tuổi của mình.

Nếu người yêu tôi không có sự nghiệp, không có xe hơi, không có tiền… để mỗi khi đi cạnh anh, tôi không có cảm giác được kính trọng thì tại sao tôi lại yêu anh? Tình yêu trong tôi dành cho anh là sự thật nhưng có lúc, tôi cũng nghĩ mình yêu anh chỉ vì ham mê vật chất như biết bao cô gái khác, sẵn sàng làm tình nhân để lợi dụng tiền bạc của họ.

Dù biết anh đã có gia đình nhưng vì vợ con anh đều ở nước ngoài nên tôi cũng không lo sợ bất cứ điều gì không tốt sẽ xảy ra với bản thân mình. Một năm anh về Việt Nam bốn, năm lần và mỗi lần như thế, chúng tôi đều rất ít có thời gian để được ở bên nhau. Nhưng giờ đây, sau hai năm yêu nhau, chúng tôi vẫn chưa làm gì đi quá giới hạn. Và tôi hiểu, anh nói yêu thương tôi là thế nhưng anh chỉ coi tôi là một cô tình nhân, không hơn, không kém… và tôi cũng có cuộc sống của riêng mình nên tôi rất sợ mối quan hệ này sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến cuộc sống sau này của mình. Hơn nữa, anh cũng là một doanh nhân thành đạt, anh đi hết nơi này tới nơi khác, hết đất nước này sang đất nước khác… thì có ai dám chắc rằng, anh không có thêm vài cô tình nhân như tôi nữa.

Tôi cũng có trái tim nhạy cảm, yếu đuối, cũng có ham muốn dục vọng tầm thường, cũng mong mỏi được gần gũi, yêu thương…

Thời gian gần đây, tôi cũng cảm nhận được sự thay đổi từ anh. Tôi hiểu rằng, anh đã không còn dành tình cảm và sự quan tâm cho tôi như trước đây nữa. Tôi buồn và hụt hẫng khi trái tim tôi vẫn yêu thương anh rất nhiều, vẫn mong mỏi được gần gũi anh, vẫn muốn cùng anh được sánh bước trên những con đường hạnh phúc… nhưng dường như điều đó đối với tôi giờ đây đã trở thành một điều quá xa xỉ…

Tôi lại khóc, khóc rất nhiều vì tình yêu mù quáng của mình… Nhưng tôi phải làm sao để quên đi tình yêu này? Có phải tôi thật ngu ngốc khi bên cạnh mình còn có rất nhiều chàng trai tốt để lựa chọn, vậy mà tôi lại chỉ biết lao vào anh như một con thiêu thân?

Tôi trẻ con và ít va chạm, còn anh từng trải và đầy kinh nghiệm nên anh rất dễ dàng nắm bắt được những suy nghĩ của tôi. Anh đã từng nói: “Yêu em, anh sẽ không làm gì có lỗi với em. Anh hứa sẽ giữ gìn sự trong trắng cho em để sau này em còn nhẹ lòng để chung sống với người đàn ông khác, là người chồng hết mực yêu thương và trân trọng em” nhưng những lần gần đây, khi anh về nước, anh luôn rủ tôi vào khách sạn nơi anh đang ở. Dù chúng tôi chỉ âu yếm nhau nhưng những lúc như thế nhưng thật khó để tôi có thể kiềm chế được những khát khao, ham muốn của mình. Tôi không biết, liệu mình có đủ tỉnh táo để giữ mình trước người đàn ông mình yêu thương hay không nữa? Vì tôi cũng là một người con gái, cũng có trái tim nhạy cảm, yếu đuối, cũng có ham muốn dục vọng tầm thường, cũng mong mỏi được gần gũi, yêu thương… nhưng tôi sợ mỗi lúc ở bên anh, tôi lại không đủ mạnh mẽ để giữ mình khi mà sau bao ngày xa cách, nỗi nhớ nhung lại cuộn trào trong lồng ngực…

Anh nói rằng anh vẫn rất yêu tôi nhưng, với trái tim nhạy cảm của mình, tôi hiểu những điều anh nói không thật lòng, vì qua các biểu hiện và cư xử, tôi biết anh đã không còn yêu thương tôi như trước đây nữa… Ngay từ lúc yêu nhau, tôi cũng đã cảm thấy dằn vặt bản thân mình rất nhiều, vì tôi đã gây ra tội lỗi với người vợ và những đứa con đáng thương của anh, tôi là kẻ thứ ba đã cố tình phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác… Nhưng mỗi khi được anh quan tâm, được anh đưa đón, chăm sóc, tôi lại quên đi bao nhiêu tội lỗi tôi đang gây ra cho họ.

Nhưng giờ đây, trái tim anh đã thay đổi, tình yêu anh dành cho tôi cũng không còn mặn mà như xưa nữa… Tôi phải làm sao để giữ anh bên mình, dù tôi biết, đấy là điều tội lỗi, là trái với lương tâm, đạo đức của con người nhưng tôi yêu anh, tôi cần có anh, cần có được chăm sóc, yêu chiều như xưa ấy… Liệu tôi có phải là người phụ nữ quá tham lam không?

2 comments:

Nặc danh nói...

chao ban,

Toi hieu cam suc cua ban. Cung vi toi cung co cam giac giong nhu ban vay ma cung co khi cam giac cua toi con nang ne hon ca ban. Vi nguoi dan ong cua ban con dung lai dung luc va van chua lay di nhung gi quy gia nhat cua ban.

Nặc danh nói...

nen dung lai truoc khi moi thu tro thanh qua muon mang... chi ko tot cho chinh minh thoi. dieu gi roi cung co the vuot qua duoc... nhung luc nay ban nen nghi den gia dinh,nghi den cha me.. :)

Đăng nhận xét

Người theo dõi