Tôi năm nay đã 29 tuổi, đã lập gia đình được 5 năm và hiện giờ đã có một nhóc trai 4 tuổi rất kháu khỉnh, hình thức cũng khá lại có duyên (theo nhận xét của mọi người).
Chồng tôi hơn tôi 5 tuổi, mọi người thường nhận xét về anh là ''đẹp trai''. Vợ chồng tôi đi đến đâu ai cũng bảo là ''một cặp trời sinh''. Anh bận công tác nên xa nhà thường xuyên để lại tôi một mình chăm sóc toàn gia đình. Hơn thế, từ ngày lấy nhau cho đến giờ anh dần hết bày tỏ tình cảm yêu thương như hồi còn yêu nhau. Anh ít và gần như quên mất những lời nói và những cử chỉ nâng niu tôi.
Hàng xóm có một cậu nhóc ít hơn tôi 3 tuổi, nhưng đã để ý và đem lòng yêu tôi từ lúc nào mà tôi không hay biết. Bình thường em ấy chỉ sang nhà chơi mỗi khi chồng tôi không có nhà, dần dần tôi phát hiện ra em có cảm tình đặc biệt với tôi. Tôi đã cương quyết từ chối và nói rằng tôi chỉ coi em như một người em trai thôi, rằng em cũng thấy rồi tôi là người đã có gia đình nếu em yêu tôi sẽ chẳng có lợi lộc gì và cũng không đem lại kết quả gì tốt đẹp cho cả hai. Nhưng em ấy bỏ ngoài tai những lời tôi nói, em vẫn sang và tôi thì không cấm được.
Rồi có một lần em đã bất ngờ ôm và hôn tôi, vừa hôn vừa nói ''em yêu chị, em chỉ cần chị dành cho em một góc nhỏ trong trái tim mình thôi''. Tôi thừa nhận là khi được em ôm tôi cũng thấy cảm giác được yêu thương mà bấy lâu nay tôi không tìm thấy ở chồng. Em cứ sang và yêu tôi như thế mà không cần biết tôi có cho phép hay không. Em cứ đè tôi ra, mặc dù tôi cố hết sức chống đỡ nhưng không sao đẩy em ra được mà tôi lại không dám kêu, sợ mọi người biết và thế là em đã biến tôi thành một kẻ phản bội chồng.
Tôi thừa nhận là tôi muốn em quan tâm đến tôi, nhưng chuyện đó thì không, nhưng tôi đã bị em cưỡng bức. Tôi biết như thế là tội lỗi, là phụ bạc chồng nên tôi đã bao lần kiên quyết yêu cầu em chấm dứt tình cảm với tôi. Tôi cũng đủ hiểu rằng mối quan hệ này cuối cùng người bị thiệt thòi nhất chính là tôi, nhưng tôi không làm sao thoát ra được. Em đến với tôi không quà cáp, không có gì cả, chỉ có những lời nói yêu thương vậy mà đã làm tôi say nắng. Tôi muốn thoát khỏi em nhưng tôi lại vẫn thèm sự quan tâm để ý của em với tôi, liệu có phải tôi đang thèm khát tình cảm và em đã nhảy vào đúng lúc?
Tôi dằn vặt bản thân mình, tôi muốn quên đi tất cả những tình cảm vụng trộm của em với tôi. Nhưng đầu óc tôi lúc nào cũng nghĩ đến em rồi lại cố nghĩ đến chồng để xua đi hình ảnh của em. Em thì chưa lập gia đình, chuyện giữa em và tôi chỉ có tôi và em biết. Tôi từng nghĩ nếu chuyện lộ tẩy thì chắc tất cả mọi người đều không ngờ và nhất là chồng tôi. Anh luôn tin tưởng tôi. Đúng là tôi từng bị nhiều người đàn ông tán tỉnh mặc dù họ đều biết tôi đã có gia đình, nhưng thật không ngờ tôi lại bị gục ngã bởi em (Một người không nghề nghiệp vẫn sống bám vào bố mẹ, mà hình thức thì thua xa chồng tôi). Tôi muốn thoát khỏi tình cảnh này nhưng nhà em lại ở sát nhà tôi nên nỗi ám ảnh thật khó thoát ra được.
0 comments:
Đăng nhận xét