Con gái làm tình với bố dượng

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2009 |

Lén nhìn qua khe cửa, tôi đứng sững người khi thấy Thành và cô con gái yêu của mình đang cuộn tròn lấy nhau. Thành cuồng dại như một con thú hoang dã đang cố hết sức để khám phá cô trinh nữ non tơ…

Tôi đứng sững người khi thấy Thành và cô con gái yêu của mình đang cuộn tròn lấy nhau.
Tôi đứng sững người khi thấy Thành và cô con gái yêu của mình đang cuộn tròn lấy nhau.

Cách đây 8 năm, chồng tôi ra đi vì bị tai nạn giao thông trên đường từ đơn vị về thăm mẹ con tôi. Cuộc sống dường như đè nặng lên đôi vai gầy khi gia đình không có người đàn ông trụ cột để dựa dẫm. Con gái tôi khi ấy mới chỉ 12 tuổi, cái tuổi ấy vẫn còn hồn nhiên, vô tư lắm… Nhưng thương mẹ, con gái mỗi buổi đi học về lại lo cơm nước, giặt giũ và dọn dẹp nhà cửa giúp mẹ. Cuộc sống được an ủi phần nào khi có một đứa con ngoan hiền và lễ phép luôn yêu thương và lo lắng cho mẹ. Nó là món quà quý giá nhất còn lại đối với cuộc sống của tôi lúc này…
3 năm sau, tôi đi bước nữa với một anh chàng cùng cơ quan. Thành chưa từng có vợ, cũng chưa bao giờ yêu ai và kém tôi bốn tuổi. Ai cũng bảo chúng tôi không thể đến được với nhau vì hai người không những chênh nhau về tuổi tác mà hoàn cảnh gia đình cũng rất khác nhau! Thành là con trai độc nhất trong một gia đình nề nếp, gia giáo, bố mẹ lại là công chức nhà nước có vị thế lớn trong xã hội. Còn tôi, tôi chỉ là một người phụ nữ góa, với một gian nhà nho nhỏ và từng ngày phải đối diện với bao nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền và đứa con gái đang tuổi ăn tuổi học.

Cũng vì tình cảm của Thành dành cho tôi quá lớn nên anh đã vượt qua tất cả những trở ngại để đến bên tôi. Cuộc sống của gia đình tôi ban đầu cũng gặp rất nhiều sóng gió vì con gái tôi không chấp nhận một người đàn ông khác thay thế bố nó trong căn nhà này. Nhưng rồi, khi hiểu được nỗi buồn của tôi và cảm nhận được sự ân cần của Thành dành cho nó, con gái tôi cũng dần dần hòa hợp với bố dượng và bắt đầu với những đổi thay của cuộc sống gia đình mới.


Cũng vì tình yêu và sự tận tình, chu đáo của anh, gia đình nhỏ của chúng tôi dường như lúc nào cũng tràn ngập niềm vui và sự ấm cúng. Anh thay tôi chăm sóc con gái, đưa đón con đi học mỗi lúc trời mưa bão, thi thoảng lại mua cho con những món quà nho nhỏ… vì thế nên con gái tôi đã bắt đầu chuyển sang quý bố dượng hơn mẹ ruột của nó!

Chứng kiến từng bước về sự trưởng thành của con, tôi hãnh diện và tự hào vô cùng vì con gái không những ngoan hiền, chăm chỉ mà nó còn có những thành tích xuất sắc trong học tập. Ba năm liền nó đều là học sinh giỏi Hóa của tỉnh và lực học của nó luôn đứng đầu lớp chuyên toán.

Tôi hơi bất ngờ khi con gái chỉ đăng kí thi vào trường Đại học ở tỉnh nhà mà lại không thi ở các trường lớn ở Hà Nội. Nó giải thích với mẹ là “Con sợ đi học xa, không có tiền để trang trải cuộc sống xa nhà. Con muốn học ở thành phố để đi đi về về với mẹ cho vui. Con sợ phải sống xa gia đình lắm!”. Tôi chực khóc khi con gái đã từ bỏ ước mơ làm Luật sư từ thuở nhỏ của mình để học ngành sư phạm ở quê. Mặc dù buồn vì con gái không lựa chọn con đường mà con đã mơ ước từ những ngày thơ ấu, nhưng cũng ấm lòng khi con gái quyết định như vậy là vì thương mẹ…

Con gái tôi trọ học ở Thành phố nên cuối tuần Thành lại lên chở nó về. Tuần nào cũng vậy, tháng nào cũng thế… cứ cuối tuần là Thành lại tự nguyện lên chở con về mà không cần tôi nhắc nhở. Đôi lúc, tôi thấy chạnh lòng và lo lắng khi con gái và bố dượng có những cử chỉ hơi thái quá như vuốt tóc, vuốt má và khoác vai, bá cổ… Tôi chẳng bao giờ dám nói ra điều đó nhưng trong lòng, có cảm giác bất an đến khôn tả.

Cho đến một ngày, tôi mới tá hỏa khi phát hiện ra một điều khủng khiếp nhất trên đời này… Hôm ấy, tôi hơi mệt nên xin nghỉ sớm để về nhà nghỉ ngơi. Khi mở cửa bước vào, tôi thấy chiếc xe máy của Thành vẫn dựng ở ngoài sân và hành lý, đôi dép của con gái vẫn đang để trước cửa. Tôi nghĩ trong bụng, chắc là hai bố con đang ăn gì rồi mới đi đây… Nhưng khi bước vào nhà vẫn thấy không gian yên ắng một cách kì lạ…

Định gọi con vài tiếng nhưng nghĩ bụng hai bố con đang sang nhà hàng xóm nên lại bước về phòng để ngủ một giấc. Càng tiến lại gần phòng ngủ của vợ chồng, tôi phát hiện ra những âm thanh rất lạ nhưng cũng rất quen… Lén nhìn qua khe cửa, tôi đứng sững người khi thấy Thành và cô con gái yêu của mình đang cuộn tròn lấy nhau. Thành cuồng dại như một con thú hoang dã đang cố hết sức để khám phá cô trinh nữ non tơ…Tôi không đủ can đảm để đứng đấy thêm một phút giây nào nữa. Choáng váng, sững sờ… và hơn hểt là nỗi đau cứa sâu vào trái tim của người mẹ bất hạnh này…

Tôi vội vàng quay xe và phóng như điên trên đường… Lúc ấy, vì không kiểm soát nổi bản thân nên tôi đã bị tai nạn và bất tỉnh ngay tại chỗ. Tỉnh dậy, tôi mới biết mình đang nằm mệt nhoài trong bệnh viện, bên cạnh tôi lúc này vẫn là Thành và con gái tôi… Tôi muốn hét lên, muốn chửi vào mặt người đàn ông đê tiện đã cướp mất sự trong trắng của con tôi… Nhưng rồi, tôi chỉ biết khóc cho nhẹ nỗi lòng, dẫu biết rằng, vết thương ấy không bao giờ có thể lành nguyên trong trái tim tôi…

Dù đã ra viện được ba tuần, nhưng những hình ảnh ấy vẫn ám ảnh và đay nghiến tôi từng giờ, từng phút… Tôi không biết nên làm thế nào để thoát khỏi tình cảnh này nữa? Chẳng nhẽ tôi đuổi cổ người đàn ông nhẫn tâm ấy ra khỏi nhà? Hay nói tất cả với con gái để giải quyết vấn đề một cách êm thấm nhất?

Lối thoát nào dành cho tôi đây?

2 comments:

ThanhThao nói...

co nen dut khoat voi ong bo duong gia tao ay. Hai me con se bat dau lai tu dau!
Nen nhe nhang giai thich cho con gai hieu do chi la nhung ham mun kham pha tuoi day thi.
NEn chuyen nha den mot thanh pho khac va song chi co 2 me con se tot hon.chuc co^ som vuot qua

Anonymous nói...

dung la bat hanh cho chi,khong biet nguyen do la tai ai,nhung hanh dong cua nguoi dan ong do deu dang bi len an,va chi co the khoi kien anh ta,khuyen chi suy nghi ky cham dut chuyen nay,du sao cung khong tot cho con gai chi duoc,tuong lai cua con gai chi con dai o phia truoc.....THAN AI

Đăng nhận xét

Người theo dõi