Lỗi lầm

Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2009 |

Tôi và anh đến với nhau không dễ dàng gì, và khi chúng tôi đã thật sự là của nhau, đã tạo dựng được một mái ấm gia đình như đúng nghĩa của nó thì tôi bắt đầu lạc lối...

Lỗi lầm
Sai lầm của tôi bắt đầu từ khi tôi gặp em

Nhiều khi tôi tự hỏi tôi còn cần gì hơn thế nữa: một người chồng luôn yêu thương mình, những đứa con ngoan và xinh xắn, một công việc mà theo như mọi người nói thì khá đạt đến đỉnh cao trong công việc, còn về kinh tế thì không giàu có gì nhưng cũng khá ổn định, không phải lo lắng nhiều. Chúng tôi bây giờ chỉ lên kế hoạch chăm lo con cái học hành và kiếm nhiều tiền hơn nữa để lo cho con cái sau này cũng như trích lại một khoản để đi du lịch đây đó. Và tất cả những điều đó đều nằm trong khả năng của chúng tôi, một tương lai thật đẹp mở ra trước mắt thế mà chính tôi đã phạm một sai lầm mà ngay cả tôi cũng không hiểu sao mình lại điên rồ đến như vậy để rồi chỉ một chút nữa thôi tôi đã đánh mất tất cả nếu như không có sự bao dung, cao thượng của anh - người chồng yêu quý của tôi. Anh đã cho tôi một cơ hội để làm lại từ đầu, để sửa chữa sai lầm của mình.

Sai lầm của tôi bắt đầu từ khi tôi gặp em. Em là em trai của một người bạn trong cùng công ty của tôi. Em thua tôi 15 tuổi. Em là một cậu bé khá yếu đuối, không có cá tính gì nổi bật đó là những ấn tượng về em trong những lần em được chị dẫn đến nhà tôi chơi. Bố mẹ em ở xa, em ở cùng với chị, chị bạn của tôi lại thường xuyên đi công tác xa nên đã nhờ tôi thỉnh thoảng kèm cặp về việc học hành của em. Tôi đã xem em như một người em trai trong gia đình. Thời gian tôi kèm cặp cho em khoảng 5 tháng, khoảng thời gian đó trong mắt tôi em là một cậu bé trong sáng, đáng yêu và tinh khiết. Tình cảm tôi dành cho em ngày càng nhiều nhưng tôi nghĩ đó chỉ là tình cảm đơn thuần vì trong lòng tôi em luôn luôn là một cậu bé, chưa bao giờ tôi nghĩ là tôi sẽ phạm sai lầm với em. Thỉnh thoảng em cũng hỏi tôi về chuyện "tình cảm" của tôi và chồng tôi, tôi cũng một vài lần nói với em vì tôi nghĩ em chưa biết gì và khuyên em không nên “vội vàng” với bạn gái. Tôi luôn bảo vệ cho em khi có ai nói điều gì không tốt về em, vì trong lòng tôi em tinh khiết như một thiên thần. Mọi việc cứ thế trôi qua, và khi tôi có một chuyến công tác xa nhà gần nửa tháng thì tôi đã thấy nhớ em, nhớ tới những tin nhắn của em và luôn có câu "yêu chị nhiều lắm". Tôi cũng nghĩ đó là câu nói bình thường của em, không để ý gì nhưng tôi lại thấy thiếu cái gì nếu như không đọc được tin nhắn của em. Tôi đã không xác định được thứ tình cảm đó là gì vì tôi cũng rất yêu chồng mình, xa anh ấy tôi cũng rất nhớ, chúng tôi thường xuyên gọi điện cho nhau và tôi thấy yêu anh vô cùng, nhưng thỉnh thoảng hình ảnh của em xen vào và tôi thấy cũng nhớ em. Khi đi công tác trở về và kết quả công việc đạt đến mỹ mãn thì tôi thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này. Không có gì xảy ra nếu như tôi không nhờ em lập địa chỉ Email để tôi gửi cho người thân, tôi gặp lại em để nhờ em lập giúp và để rồi sau đó hai ngày em ăn cơm ở nhà tôi, chỉ có tôi và em. Em lại bắt đầu hỏi về câu chuyện hôn như thế nào, tôi đã nói với em. Em nói “Chị bày cho em đi” và tôi đã phạm sai lầm khi tôi hỏi ngoài tình cảm chị em ra em còn có thứ tình cảm khác dành cho tôi không? Em nói có và tôi đã hôn em như hôn một thiên thần mà có lẽ dù em có cảm nhận gì đi nữa thì mãi mãi em sẽ không bao giờ biết rằng trong tận cùng thâm tâm tôi không hề có ham muốn chuyện đó như tôi và chồng tôi. Trong lúc đó em nói em yêu tôi, tôi đã tin những lời nói đó là sự thật chứ không hề biết tất cả lời của em là một sự giả dối khủng khiếp.

Lỗi lầm, Bạn trẻ - Cuộc sống,

Tôi đã phạm sai lầm khi tôi hỏi ngoài tình cảm chị em ra em còn có thứ tình cảm khác dành cho tôi không?

Tôi vô cùng dày vò về những gì mình đã làm, tôi gọi em đến để kể cho em nghe những dày vò của mình và rồi thêm một lần nữa tôi lại phạm sai lầm thứ hai còn trầm trọng hơn thứ nhất, tuy nhiên tôi và em chưa xảy ra “chuyện ấy”. Khi tôi đã không cho, em đòi về thế mà tôi đã gọi em trở lại chỉ vì lúc đó tôi nghĩ em dỗi hờn và vì tôi đã nhớ tới những lời nói em dành cho tôi ở lần sai lầm thứ nhất. Hôm đó khi em về tôi thật sự kiệt sức, tôi thấy mình không thể tha thứ cho chính mình, em cũng không phải là thiên thần tinh khiết như tôi từng nghĩ, em biết tất cả. Tôi cảm thấy có lỗi với chồng tôi vô cùng, tối đó tôi như người ốm nặng. Anh nghĩ tôi bị ốm nên đã chăm sóc tôi và đi mua thức ăn mà tôi thích ăn nhất. Tôi đã xin anh cứ để mặc tôi, đừng chăm sóc hay mua gì cho tôi vì tôi biết mình không xứng đáng nhận sự chăm sóc đó từ anh nhưng anh vẫn kiên quyết đi mua về cho tôi, ép tôi ăn. Tôi đã rung động thật sự và càng dày vò mình hơn bao giờ hết, tôi thấy mình có tội với anh, với những gì anh dành cho tôi thì anh không đáng bị đối xử như vậy, nhưng tất cả đã muộn vì điều đó đã xảy ra tôi đã hôn người khác và… Dù “chuyện đó” chưa xảy ra nhưng tôi thấy mình thật tồi tệ, lý trí của tôi lúc đó đã không thể điều khiển được con tim của tôi. Tôi biết làm thế là không được, là tôi có tội với mọi người thân của tôi thế mà cuối cùng tôi cũng không chế ngự được những tình cảm tội lỗi của mình. Tôi chỉ biết mỗi bản thân mình tôi thật là một con người ích kỉ. Tôi thấy rằng tôi không thể sống lừa dối anh, lừa dối con người yêu thương tôi và tôi quyết định tìm cơ hội thích hợp để thú tội với anh về giây phút bồng bột mà mình đã phạm phải và dù anh có trừng phạt như thế nào thì tôi vẫn chấp nhận mà không dám trách móc anh một lời dù là cái chết đi nữa.

Sáng đó tôi đã gọi cho em để định nói với em là tôi sẽ nói thật với chồng tôi nhưng em viện cớ đi học không nghe dù chỉ là 5 phút.

Tôi không dám ngồi đối diện với anh để thú tội. Tôi đã gọi điện cho anh và nói tất cả. Tôi thú nhận với anh tôi là "người chủ động" và em không có lỗi gì, nhưng trong thâm tâm tôi nghĩ em cũng “muốn điều đó” nhưng thật kinh khủng khi tôi nhắn tin cho em biết là tôi đã nói sự thật với chồng tôi thì em nhắn tin lại mà có lẽ cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên: “Em không dám, em không muốn mà chị cứ gợi…". Ừ thì tôi đã nhận lỗi với anh ấy tôi là người chủ động, ừ thì tôi cũng biết là em không dám nếu tôi không hỏi nhưng điều khiến tôi cảm thấy sợ hãi em đó chính là “em không muốn” thế mà em vẫn có thể nói ra những lời ngọt ngào để lừa dối tôi ở lần thứ nhất, để rồi vì nhớ tới những lời nói đó mà tôi đã tiếp tục phạm sai lầm thứ hai và tôi đã hôn 1 con người “không muốn" hôn tôi và… nghĩ tới đó tôi hãi hùng em vô cùng và không thể tha thứ cho chính tôi. Tôi nhận ra rằng tôi chỉ là một trò đùa đối với em. Tôi tự hỏi với những gì tôi đã từng làm cho em tại sao em nỡ lại đem tôi ra làm trò đùa vậy hả em?. Đã không có tình cảm gì với tôi thì em nói ra những lời êm ái chết người với tôi làm gì hả em? Em nghĩ những điều đó đơn giản vậy sao? Hay là em cũng nhận được những điều đó dễ dàng từ người khác nên em đã xem đó là trò đùa. Còn về em, em nghĩ là tôi vẫn còn muốn nhắn tin cho em sau khi đọc tin nhắn đó của em sao? Tất cả tin nhắn đó là do chồng tôi muốn tôi làm vậy vì khi anh ấy bình tâm lại, anh ấy đã lo cho tôi, sợ rằng trong lúc bất an em lại đi nói với những người thân của em thì tôi thật sự chỉ có chết thôi chứ không còn mặt mũi nào để mà sống nữa.

Lỗi lầm, Bạn trẻ - Cuộc sống,

Tôi quyết định tìm cơ hội thích hợp để thú tội với anh về giây phút bồng bột mà mình đã phạm phải...

Còn về chồng tôi khi tôi thú nhận với anh ấy qua điện thoại anh ấy đã trở về nhà ngay lập tức và chắc là bạn biết điều gì sẽ xảy ra khi người đàn ông bị tổn thương. Anh đã tát tôi thật mạnh khiến đôi môi tôi toé máu, đây là lần đầu tiên anh ấy đánh tôi. Tôi không có cảm giác đau đớn và muốn anh ấy tát thêm nhưng anh ấy chỉ im lặng và hút thuốc. Khoảng thời gian đó thật đáng sợ, thà anh hãy đánh tôi thêm hay là nói với tôi những điều tồi tệ thì có lẽ tôi sẽ nhẹ lòng hơn. Trong lúc tức giận anh ấy đã muốn gặp em dù tôi đã xin anh ấy thật nhiều đừng gặp em vì trong chuyện này chỉ có tôi là người có lỗi. Tôi đã nhắn tin cho em theo từng lời anh đọc vì tôi không có sự lựa chọn khác. Anh hỏi tôi “Em yêu nó có phải không?” - “ Em..”. Tôi không biết nói gì với anh nữa. Anh bảo “Em không cần phải nói gì nữa chỉ có yêu nó thì em mới hành động như vậy" - “Em xin lỗi anh, em sẽ quên tất cả vì khi em quyết định nói với anh những điều này là em đã vô cùng day dứt và hối hận vì những gì mình đã làm và điều quan trọng là em không muốn lừa dối anh, hãy cho em một cơ hội có được không anh?”. Tôi và anh gần như kiệt sức và cuối cùng anh đã quyết định tha thứ cho tôi vì một điều đó là anh vẫn còn yêu tôi. Anh nói “Trong lòng anh em là người vợ tuyệt vời, anh đã rất tự hào về em mà sao em lại hành động như thế này hả em”. Nghe anh nói vậy tôi đã khóc thật nhiều, khóc vì những gì anh vừa nói, khóc vì mình đã không kiềm chế được tình cảm của bản thân để phạm sai lầm. Anh đã cho tôi một cơ hội để làm lại từ đầu, và tôi đã tự hứa với mình tôi sẽ là một người vợ tuyệt vời hơn trước nhiều vì anh, vì gia đình và vì lỗi lầm tôi đã gây ra.

Anh lấy thuốc thoa lên vết thương cho tôi, ôm tôi vào lòng và chúng tôi "gần nhau". Tôi hỏi anh tại sao anh lại muốn “điều này” vào lúc này, anh nói anh muốn xem có thể yêu tôi như trước không và anh nói tình yêu của anh dành cho tôi vẫn trọn vẹn như trước chỉ có điều anh cần thời gian để quên đi chuyện này và tôi sẽ làm tất cả những điều tốt đẹp nhất dành cho anh, để chuyện này qua nhanh hơn một giấc mơ, anh nghĩ ra mọi cách để cứu vớt cho tôi nếu trong trường hợp xấu nhất là em nói ra sự thật với người khác. Anh bảo “Em thấy trên đời này có ai ngốc hơn anh không? Em đã gây ra tội với anh vậy mà giờ đây anh không những đã tha thứ cho em mà còn nghĩ cách cứu vớt em trong trường hợp mọi người biết chuyện này". "Nhưng lỡ mọi người biết thì sao hả anh?"- tôi hỏi.

“Lúc đó anh sẽ ở bên cạnh em cùng chống đỡ cho em chứ sao nữa" – "Trời ơi, anh ơi!". Tôi chỉ biết gọi vậy và hôn anh với tất cả tấm lòng biết ơn, tình yêu vô bờ bến với anh trỗi dậy hơn bao giờ hết. Một nụ hôn hoà quyện máu, nước mắt, lòng biết ơn và sự hối hận tràn ngập như cuốn trôi tôi và anh. Có lẽ tôi cũng không biết nói gì hơn với anh nữa vì tình yêu của anh dành cho tôi quá lớn thì anh mới hành động như vậy. Nhìn anh đau khổ bên tôi, tôi căm ghét bản thân mình, dù rằng tôi có tình cảm với em nhưng chưa bao giờ tôi lại nghĩ sẽ phạm sai lầm với em thế mà tại sao mà điều đó lại xảy ra, lại bởi chính tôi gây ra. Đau khổ hơn là em nhận điều đó từ tôi như là “trò đùa”, thật đáng đời cho tôi, đó cũng là cái giá mà tôi phải trả cho hành động thiếu suy nghĩ của mình. Tôi thấy mình mắc nợ anh quá nhiều. Tôi đã từng nghĩ tôi sẽ khó quên được em nhưng khi đọc xong tin nhắn đó của em, tôi đã không còn cảm giác gì về em, không cảm giác ghét hay trách móc gì em, em đã không còn tồn tại trong tôi kể từ giây phút tôi đọc tin nhắn đó của em và chắc chắn là không bao giờ tôi muốn có bất kỳ một sự liên lạc nào với em nữa. Những cuộc điện thoại và nhắn tin sau đó là do anh ấy muốn tôi làm vậy để còn đánh thức một chút lương tâm còn sót lại ở nơi em, và hy vọng em không làm tổn thương tôi lần nữa.

Lỗi lầm, Bạn trẻ - Cuộc sống,

Hãy cho em thời gian và anh sẽ thấy rằng anh mãi mãi không hối hận vì đã tha thứ cho em, anh nhé!

Từ phút giây được anh tha thứ tôi tự hứa với mình tôi sẽ là một người vợ hoàn hảo và tuyệt vời đối với anh. Tôi hỏi anh: “Nếu em cố gắng làm tất cả để sửa chữa sai lầm của em, thì hình ảnh của em có đẹp lại trong anh như trước không?". Anh nói “có” khiến tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Tôi sẽ làm mọi điều cho anh để anh sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời này. Còn tôi, tôi sẽ kiên cường và mạnh mẽ hơn trước để có thể vượt qua tất cả cú sốc này, cú sốc khi nhận tin nhắn đó của em, người bị sốc là tôi chứ không phải là em đâu. Tôi sốc vì những lời nói em dành cho tôi đều là những lời giả dối và sẽ mãi mãi không ai cần tìm gặp em về vấn đề này, tôi cũng mong rằng nó sẽ là bí mật của tôi, em và anh ấy nếu trong em còn sót lại một chút gì mà tôi đã từng dành cho em.

Tôi đã dạy cho em rất nhiều bài học nhưng em cũng dạy cho tôi một bài học về lòng tin con người. Tôi chỉ muốn nói em một điều cuối cùng đừng làm điều đó với người mà em “không muốn”, đừng nói những lời “yêu thương giả dối" với những người mà em không có tình cảm. Cám ơn em về tin nhắn đó, còn em dù ở đâu trên trái đất này thì tôi cũng mong em hãy ít nhất trong đời mình thực hiện lời hứa của mình đó là không nói cho mọi người biết chuyện này vì do dù nếu ai đọc được câu chuyện này thì chỉ có tôi, anh ấy và em mới hiểu ai là những nhân vật trong câu chuyện này. Tôi viết lên câu chuyện về lỗi lầm của mình để tạ tội với anh, để cho các bạn đừng phạm sai lầm như tôi vì thứ tình cảm không đi đúng lối của nó thì chỉ gây ra đau khổ và vết thương lòng cho chúng ta mãi mãi, và vì trên đời này không có người chồng nào bao dung và rộng lượng hơn chồng của tôi để mà các bạn có cơ hội được làm lại từ đầu. Trong cuộc sống chỉ một chút sai lầm có thể chúng ta sẽ mất tất cả, còn tôi -tôi sẽ xem như đây là một tai nạn đau đớn nhất trong cuộc đời mình, một tai nạn do chính tôi gây ra vì thứ tình cảm mù quáng, và mãi mãi sẽ không bao giờ có tai nạn như thế này xảy ra trong cuộc đời của mình nữa.

Một lần nữa xin cảm ơn tình yêu của em, anh đã cho em thêm sức mạnh để có thể tự tin, mạnh mẽ và kiên cường hơn trước để vượt qua lỗi lầm của chính em gây ra. Cám ơn anh - người chồng yêu quý của em. Cám ơn tình yêu của anh dành cho em. Hãy cho em thời gian và anh sẽ thấy rằng anh mãi mãi không hối hận vì đã tha thứ cho em, anh nhé!

0 comments:

Đăng nhận xét

Người theo dõi